Chủ Nhật, 2 tháng 12, 2012

Thời gian

Ngày xuân thì tóc xanh
Đêm trăm năm đầu bạc
...............
Thời gian như cánh hạc
bay mãi vào hư không

DỆT LỤA

      Dệt một sợi dọc
      Dệt một sợi ngang
Tình đâu lang thang
Vào trong khung cửi

     Lụa vân mây nổi

    Lụa hoa nắng vàng
Tình đầu chứa chan
sợi ngang sợi dọc

    Tơ óng màu ngọc

    chảy mềm trên tay
Em về với ai
áo vàng qua cửa....
.......
Lòng tôi nắng lửa
hong cháy nong tằm,
một mùa xa xăm
tơ không thành lụa.

                  (12.2012 )

Thứ Ba, 11 tháng 9, 2012

Về Hội An

1/ Sông Hoài

Chảy giữa lòng phố Hội
Sông Hoài
cả đời thương ai?

2/  Một góc phố cổ

Ngõ vắng, tiếng guốc khua
Rêu xanh thời gian che mái ngói
Âm dương
 

3/ Nắng thu

Nhành cúc gầy
chở trên từng cánh mỏng
Những giọt nắng mùa thu vàng óng
Bềnh bồng sợi tơ.

4/ Cúc vườn thu

Đã cuối mùa thu
Vườn xưa mới trỗ vàng hoa cúc
Ngõ xưa xanh khóm trúc
  Người xưa vắng rồi
.................
Sông xưa xuôi giòng trôi......

5/  Không đề

Trồng thêm vài khóm cúc
Gọi mùa thu....
quay lại với vườn xưa.





Thứ Hai, 30 tháng 4, 2012

Hoa cúc quên vàng

Hương cúc chẳng còn
Mùa thu thôi quyến rủ
.............
Em nói rằng đã thôi ấp ủ,
Giấc mộng một ngày gặp Anh !
Em ơi,
Những nụ cúc xưa sẽ mãi màu xanh
trên nhánh gầy chưa kịp nở.
Mùa thu đến nửa chừng.... dang dở,
vườn cúc trong mơ hoa chưa biết có vàng?
Anh đã gởi cho ngọn gió lang thang
một mùa thu trĩu nặng....
những nắng hanh vàng và lá khô,
chỉ giữ lại cho nổi nhớ trong tim anh
đôi mắt em xưa trong như nước hồ,
dưới hàng mi rậm.
Giữ lại trong tim anh
tà áo lụa vàng e ấp...
những nụ cúc khoe mình trong lá xanh.
Giữ lại cho riêng anh
những sợi tóc mây bay trên vai mềm,
chiều đưa em xuống phố...

... Nỗi nhớ cứ ùa về như mùa hoa nở rộ,
mỗi mùa thu chợt thấy áo ai vàng.
.......................
Em nói không còn mong thu sang
vì chẳng còn mùa hoa cúc nữa,
cũng chẳng còn mong ai về thắp lửa,
đón tàu đêm xuôi nước, hẹn tương phùng!
.....................
Chia tay rồi một bến sông chung,
chiếc cầu đá chập chờn bóng nước.
Em hay Anh đã một mình quay bước?
Nụ tầm xuân quên hái,
Nụ tầm xuân khóc mãi...
Hoa cúc đã quên vàng
cho riêng một mùa thu!