Ta đang đứng ở hai bờ sông vắng.
Sao anh chưa sang?
Để cho nắng vàng
cứ rớt trên giòng sông lặng lẽ.
Để cho gió cứ lay đôi bờ lau,
những cành hoa lau rung nhẹ...
Lời của lau thầm thì những gì.... Anh có biết không?
Sao anh cứ đứng bên kia bờ sông???
Anh chờ em... tan ra thành sóng?
Hay anh chờ nghe em nói với thinh không,
rằng :" em sẽ chờ anh đi một đường vòng,
em sẽ nhắm mắt, để chỉ nghe hơi anh thở.... ?"
Anh chậm trễ,
hay là em bỡ ngỡ!
Sao mình cứ đứng yên hai bên bờ sông???
Để đợi chiều rơi vào trong hư không.
Để nhìn nắng rớt từng sợi trên sông.
Để hiểu rằng sẽ không có đường vòng.
Vì khi yêu - tốt nhất là nên đi đường thẳng.
Anh đừng chờ 1 dòng tin em nhắn...
Em luôn rất tự kiêu!
( Dù lòng đã liêu xiêu )...
Dù đã chờ anh từ sáng đến chiều.
Dù gió đã nổi trên giòng sông im vắng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét