Thứ Bảy, 30 tháng 4, 2011

Văn phạm YÊU

                              Anh nói Yêu em !
                        Mà Yêu đến bao giờ????
                        Để những lời nói như thơ
                        Một ngày kia... không trở thành ngoa ngữ ?

Nửa vầng trăng

                   Chia tay em.
                   Chia một nửa vầng trăng......
                   Nghiêng bên nào... thấy vầng trăng cũng khóc.
                             Tôi trở về
                              Áo vương vài sợi tóc,
                              Chết sửng trên vai... dấu vết nửa vầng trăng!
                         

Nhạc chiều

              Xin gửi tặng NS. Nguyễn Ánh 9
          những cảm xúc khi đọc bài báo " Nỗi đau trời cho"
           ( Báo Người Lao động số thứ bảy 19/06/2010 )
      
     Tình đầu tôi giông bão, 
    tưởng ngủ yên ngàn năm, 
    sao cứ như sóng ngầm... 
    Ngày và đêm vang dội.
...............................
            Trong lồng ngực tái tê
            mỏi mòn và mất mát...
                      Mùi tóc xưa thơm ngát, 
                     ánh mắt xưa nồng nàn, 
                     trái tim xưa biết khóc... 
                    khi cuộc tình dở dang.
............ Thôi thì không yêu nữa.
             Mãi mãi không còn yêu.
             Tóc đã nhuộm màu chiều.
             Mắt buồn không còn nắng.

     Nhưng trên môi vẫn đắng
     giọt nước mắt ngỡ ngàng!
     bởi tôi còn lang thang,
     trong nồng say ký ức.

                Em chính là vô thức,
               ẩn sâu trong đời tôi,
               khi tôi viết thành lời
              em hóa thân vào nhạc.
                  Tình ca tôi khao khát
                  những thanh âm ngọt ngào.
                 Tôi nuốt hết đớn đau 
                 đàn nghiêng bên ghế nhạc.
        
        Đêm tôi về ngơ ngác
        nghe em cười bên tai.
        Đêm tôi về mơ say
        thấy em chờ bên cửa....
 ..................... Giọt đàn mềm như lụa
                        quấn quanh em dịu dàng
                        Hồn tôi dây tơ mỏng
                        Buông từng sợi lang thang...
                ............................
          Em ơi...
          Cùng tôi run phím nhạc
          cho nốt buồn rơi mau
......... Bay theo từng cánh hạc,
          ..........Bay êm lên trời cao

  

Thứ Năm, 28 tháng 4, 2011

Đường xa lắm.....

Đường xa lắm
và chân trời xa lắm.
Mây bay bay và hoa trắng nở đầy.
Cỏ tháng 5 mưa về xanh trở lại, ...
Em có về cùng  hoa cúc cầm tay?
...........
Vẫn sẽ nhìn tôi bằng đôi mắt thơ ngây,
Mở tròn xoe như năm 17 tuổi....?
              Tôi không thể già đi,
              Em không còn trẻ mãi.
         Sông vẫn trôi, dù nước cạn hay đầy!

 Hởi cô gái dịu dàng nhưng kiêu hảnh
 Em xinh không??? Tôi cũng đã quên rồi.
............................................................
 Đừng ai hỏi vì sao tôi phải nhớ
  ............đến cháy lòng một màu cúc xa xôi.
 
 

Thứ Bảy, 23 tháng 4, 2011

Đường về thế gian....

                         Bậc chân tu
                         Ngồi trước Phật
                         .........................
                         Thấy trong cõi vô thường
                          có thật
                          một con đường!

           .......................... Tan một tuần hương
                                       Khói quyện chân không
                                       Ngả nghiêng vô thường
                                   Tràng hạt đứt!

                          Đường về thế gian....
                          vô thức!
                          Bước qua sương mù.
                          Tụng một hồi kinh.
             ..........................................
                           Sáng òa cõi tâm linh,
                           Mắt Phật nhìn:
                           Từ bi vô lượng
                            một cành sen 
                           

Thứ Tư, 20 tháng 4, 2011

Người yêu

Ngập ngừng.... em dựa vào tôi!
Sao sa xuống thấp...
Mây trồi lên cao,
           Cỏ và hoa hát đồng dao.
            Tim tôi thắt một nỗi đau tuyệt vời...

Này em, cô gái trên trời
Ai đưa em xuống cõi đời, bên tôi ????
Vai tôi em đã dựa rồi,
Xin em hãy hóa làm người tôi yêu .

Mùa Thanh minh

Đường đã vàng một màu hoa cúc dại,
cỏ đã xanh ngăn ngắt một chỗ nằm.
Gió thổi qua một mùa thu ái ngại,
hỏi.... bao giờ người sẽ lại về thăm...???

Để đem về từ quá khứ xa xăm,
ngọn lửa đỏ của tro tàn ấm nóng
sưởi bàn tay cô dơn và lạnh cóng
bằng khói hương mùa tưởng vọng u linh....

Điều em muốn

Xin hãy trả em về
Nơi mọi ngôi nhà đều nhỏ
Trên ngọn đồi quanh năm có gió
Và những bông hoa nở suốt bốn mùa.

Xin hãy đưa em về
dù trời đang mưa,
những giọt mưa mặn như nước mắt.
Hãy ở bên em cho trời yên, biển lặng...

Giữ cho con sóng thần
Chỉ thịnh nộ ngoài khơi

Anh đã cùng em băng qua cuộc đời
thách thức bão giông và sấm chớp.
Đã dìm em trong những môi hôn choáng ngợp
của tình yêu sơ khai.

Nhưng xin hãy để em ngủ yên hôm nay...
Đừng đánh thức em để che phủ hình hài
bằng tơ lụa một ngày kia sẽ mục.
Hãy để cho những bông hoa thay anh
nói lời chúc phúc
khi tỏa hương trên da thịt em.

Và xin anh hãy quay về trong đêm.
Đừng nghẹn ngào ở lại
Dù anh chẳng nở ra đi
mà đôi tay không còn lại gì
của chính em tồn tại.

Em muốn anh trả em về
nơi em đã từng trở lại,
em hứa sẽ bắt đầu ngay
1 vòng tứ đại,
để kịp hẹn hò cùng anh.

Thứ Sáu, 8 tháng 4, 2011

Không đề

1 - Mỗi ngày niệm Quán Thế Âm
Nhẹ lòng bao chuyện thăng trầm thế gian.
Cả đời mộng mị lang thang
bừng con mắt dậy thấy hoàng hôn buông,
thấy hào quang của trăng suông,
thấy tâm Phật giữa vô thường sắc - không...
----------------------

2 - Trời sinh ra nước mắt
Để tuôn trào thương đau.
Khóc than như bửa tiệc,
no nhanh rồi quên mau.
Xin mím môi, nuốt lệ.
Tâm mềm như khói hương.
Ai sinh mà chẳng diệt,
theo đúng lẽ vô thường

Vì bởi yêu thương trần thế
như bóng mây bay đầu gành,
mới tụ hình như hoa nở
đã tán thành vầng khói xanh.

-----------------------------

3 - Tình hãy đầy như nước
để tràn khắp nhân gian
Tâm hãy mềm như lụa
để yêu thương dịu dàng.

------------------------

4 - Nghiêng mắt nhìn bên trái
thấy toàn một sắc hồng
Quay về nhìn sang phải
Cả cuộc đời toàn không!

Nầy đây là cơm áo...
thanh lịch và cao sang.
Nầy đây là hoa trái...
Ngon ngọt và rỡ ràng.

Trả hết cho trần thế
những ồn ào vinh quang,
Người ra đi tay trắng
đem theo toàn khói nhang.
Đem theo toàn nước mắt...
rơi như tiếng thở dài.
Rải trên đường xuống mộ...
những vòng hoa bi ai!

Người ra đi mắt nhắm,
ra khỏi giấc mộng dài.
....... Nhẹ nhàng nghiêng bên phải,
Cõi vĩnh hằng.... mây bay

--------------------------------
Con gái Ngọc Phượng
Kính dâng hương hồn Ba thương yêu
( 49 ngày Ba mất 30/03/2011 )