Thứ Bảy, 30 tháng 4, 2011

Văn phạm YÊU

                              Anh nói Yêu em !
                        Mà Yêu đến bao giờ????
                        Để những lời nói như thơ
                        Một ngày kia... không trở thành ngoa ngữ ?

4 nhận xét:

  1. Phượng ơi đọc thơ mày tao lại nhớ ngày xưa... Tao chép vào đây “bài thơ duy nhất tao viết cho mày” hồi đó...Có lẽ đây là những dòng thơ ngây ngô nhất trong đời tao:
    Giải lụa mềm em buộc tóc
    Đếm bước tình yêu…ta buồn muốn khóc
    Em cho ta chẳng có bao nhiêu
    Mà ta dâng em thật đẹp, thật nhiều
    Như buổi sáng đến trường…nhẹ bước chim di
    Ta theo hoài như gã tình si
    ***
    Nắng lên hồng má thắm
    Ta buồn buồn xa xăm
    Em ơi …
    em ơi…
    em yêu!
    Phải chăng em đừng quá diễm kiều
    Để lời tình tự này không thốt đầy trang vở
    Dù ta chưa dám ngỏ
    Nhưng ta không chối bỏ
    Ta yêu em…
    em yêu dấu..
    ta yêu em!
    ***
    Và chiều nay ta lại ngang qua nhà
    Để ghét thầm lão sinh viên dạy tư gia…
    Em ạ!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. AI VẬY TRỜI... khai tên ra ngay - Làm ơn mà!!!!

      Xóa
    2. Tao? Cái người mà hồi còn hoc lớp đệ lục, mày từng phán một câu ngây thơ trong trẻo mà tao nhớ nhất trong đời: "Mày đừng lo nghèo. Lớn lên, tao sẽ nuôi mày." à há...

      Xóa
    3. À há... Nhưng hay quá bây giờ mầy cũng giàu như mọi người giàu....! Tuy vậy, vẫn giữ lời nói trong veo thời Đệ lục -Gia Long. Chỉ cần mầy thích cứ đến nhà tao, tao nuôi mầy thoải mái luôn.

      Xóa